Hiển thị các bài đăng có nhãn tam-su. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn tam-su. Hiển thị tất cả bài đăng

Chủ Nhật, 5 tháng 8, 2012

Ho Dynasty Citadel now World Cultural Heritage

The United Nations Educational, Scientific and Cultural Organisation (UNESCO) on June 16 presented a certificate to Vietnam, officially recognising the Ho Dynasty Citadel as the World Cultural Heritage.

Eric Falt, UNESCO Assistance Director General for External Affairs and Public Information, delivered the honour to representatives of the Vietnam National Commission for UNESCO and Thanh Hoa province, where the 14th century citadel is located. Photo: DTiNews


The citadel, also known as the Tay Do, An Ton, Tay Kinh or Tay Giai citadels, wasVietnam’s former capital under the Ho Dynasty from 1400 to 1407. Built in 1397 on an area of about 150ha, the structure was supervised by Ho Qui Ly, a top Tran Dynasty mandarin, who later took the throne in 1400 and moved the capital from Thang Long (the former name of Hanoi today) to the citadel. The stone structure, one of very few fortresses of its kind in the world, has four arched gates facing north, south, east and west. Despite the passage of time, the four gates remain intact.

It was recognised by UNESCO as the World Cultural Heritage on June 27, 2011. According to the UN organisation, the citadel buildings "represent an outstanding example of a new style of Southeast Asian imperial city".
Addressing the ceremony, National Assembly Chairman Nguyen Sinh Hung congratulated Thanh Hoa province on having an ancient architectural work honoured globally.
“The Ho Dynasty Citadel, together with other world tangible and intangible heritages, will enrich the thousand-year-old civilisation of the Vietnamese nation, helping international friends further understand Vietnam and its people, and opening up new opportunities for tourism development and cultural research in the country,” said Hung.

He said that the recognition requires Vietnam to conserve and promote cultural values of the citadel and other heritage sites in line with the Vietnam Heritage Law and the UN Convention Concerning the Protection of the World Cultural and Natural Heritage. Thanh Hoa province, about 150km south of Hanoi, plans to pour more than US$1 million into the restoration of the citadel to make it an attractive destination for domestic and foreign holiday-makers.
It will launch two special tours of the citadel to introduce heritage tourism potential in the province. Apart from the Ho Dynasty Citadel, Vietnam has six other natural and cultural heritages recognised by UNESCO: the former imperial capital of Hue, Ha Long Bay, Hoi An Ancient Town, My Son Sanctuary, Phong Nha-Ke Bang National Park, and Thang Long royal citadel in Hanoi.


The citadel, which is the remaining relic of Dai Viet civilisation in the late 14th and early 15th century, was recognised by UNESCO as a World Cultural Heritage site on June 27. After 600 years, the citadel remains an imposing building in the eyes of local people and visitors.



In showroom, Trinh Thi Lan, explaining how bricks and stones were used to build the citadel six centuries ago


A farmer and an ox cart passing through the gate of the citadel


Buffalo boys sitting in the shade of the citadel, away from the hot sun at noon


A yellow-ripen rice-field inside the citadel


From the observation post at the main gate of the citadel, visitors can see Don Son mountain stretching to the south


A mixed rhythm of life


An old communal house newly restored but unchanged from its hundred-year-old original design

When you visit vietnam, Hue city the first choice. Nowaday Tourist Vietnam is developing and the friendly destination for everyone in the world

Chủ Nhật, 1 tháng 7, 2012

Học cách quên một người


Có những quãng đời, kí ức đặt thành tên. Có những con đường, đưa mình thành thương nhớ. Có những yêu thương gần như hơi thở...
Lúc anh nói “Mình chia tay đi!”, cả thế giới trong em như đổ xuống ngay trước mắt. Cảm giác trái tim quặn lên từng cơn, nước mắt muốn trào ra nhưng nghẹn đắng, bờ môi khô khốc không thốt nổi một câu… Cái cảm giác đó đến bây giờ em vẫn còn nhớ.

Đã bao lâu trôi qua rồi hả anh?

Người ta nói, những kẻ yêu nhau khi chia tay, ngày đầu tiên, người kia là tất cả, ngày thứ hai, nỗi nhớ vơi đi một nửa, ngày thứ ba lại chỉ còn một nửa, và cứ như thế, nhưng kết quả của phép chia hai ấy chẳng bao giờ bằng không. Cho nên, mãi mãi, những dấu yêu còn sót lại cũng chẳng bao giờ cạn khô. 

Thế mà, em vẫn muốn học cách tìm quên…

Nếu ngày đấy gió không mang anh đi

Có lẽ giờ này, anh đã ở cạnh em, mãi mãi…

Những cái nắm tay, những yêu thương vụng dại. 

Em sẽ gói kĩ, chỉ riêng mình còn biết đến mà thôi...

Có những quãng đời, kí ức đặt thành tên

Có những con đường, đưa mình thành thương nhớ

Có những yêu thương gần như hơi thở

Vậy mà giờ này, hạnh phúc ở nơi đâu?

Lúc anh nói “Mình chia tay đi!”, cả thế giới trong em như đổ xuống ngay trước mắt... (Ảnh minh họa)
Em sẽ nhớ những gì không đáng để quên.

Và học quên những điều không cần phải nhớ. 

Khi cuộc tình chúng mình còn dang dở

Khi em vô tình để lạc mất tay anh…

Dẫu biết trước yêu thương thật quá mong manh…

Chỉ biết trách mình, sao “lỡ” yêu nhiều đến thế

Đặt bàn tay lên tim và tự biết mình không thể

Yêu một người, không dễ quên được đâu…

Em đã biết thế nào là nhớ, là thương, là khóc, là sầu

Là đợi, là chờ, là mong, là ngóng…

Biết thất vọng để rồi lại hi vọng

Biết đặt cược niềm tin rồi lại đánh mất niềm tin

Em còn biết cảm giác khi ai đó bị tổn thương

Hiểu thấu nỗi đau khi có người bị từ bỏ

Biết những lặng im giữa câu yêu còn bỏ ngỏ

Biết cả dại khờ khi đợi chờ mãi một người

...Chẳng còn yêu.

Anh à...

Em còn sợ cả những nỗi cô đơn, sợ những đêm thâu không còn ai bầu bạn.

Sợ rằng trái tim mình, đang nứt rạn... Những ngày không anh.

Người ta nói “nhớ để mà quên, quên rồi để nhớ”. Mà sao em thấy mình cứ loay hoay mãi từng hơi thở. Có bao giờ, em quên được đâu anh?

Những kẻ xa lạ yêu nhau, rồi những kẻ yêu nhau dần trở nên xa lạ.”

Bây giờ, em chỉ muốn kẻ xa lạ đó, thành một người em quen! 

Thứ Hai, 11 tháng 6, 2012

Đó chính là hạnh phúc

(Leekibun) Sau này mới phát hiện, hóa ra bàn tay mình đã từng nắm lấy, bài hát mình đã từng ngân nga, ai đó mình đã từng yêu thương… tất cả đều chính là hạnh phúc.

1. Trên đời có một người...

Khi ở bên bạn, lúc nào cũng nhắc bạn hàng tỷ lần phải mặc thêm áo ấm, ra đường phải cẩn thận xe cộ, làm bạn thấy rất phiền phức, nhưng cũng thật ấm áp. Lúc bạn không có tiền, họ lúc nào cũng sẽ mang những câu đại loại như “bây giờ kiếm tiền đâu có dễ” ra giáo huấn, rồi vừa nói, vừa giúi tiền cho bạn.

Những người ấy, chính là cha/mẹ bạn.

2. Trên đời có một người...

Lúc ở bên nhau, hai người thi thoảng lại gây gỗ, thi thoảng lại đánh nhau. Đó là kẻ xấu xa cướp món điểm tâm ngon lành của bạn, là kẻ chuyên đi mật báo với bố mẹ về bạn. Nhưng cũng là người quan tâm chăm sóc bạn hơn bất cứ ai trên đời, bạn và người đó, có mối quan hệ cực kì, cực kì thân thiết.

Người ấy, chính là anh chị em của bạn.

3. Trên đời có một người...

Lúc không gặp được người đó bạn sẽ một mực nhớ nhung khắc khoải, lúc gặp được rồi lại tim đập chân run, bao nhiêu lời định nói đều không thể nói được thành lời. Người đó chẳng tốn hơi sức đã nắm giữ được trái tim bạn, làm bạn không thể nào quên, làm bạn nghĩ ngợi miên man không thể nào chợp mắt, nhưng cũng làm bạn thấy ngọt ngào say đắm. Người đó là thứ mật ngọt đáng yêu nhất nhất trên đời.

Thứ mật ngọt ấy tên gọi là người yêu.


4. Trên đời này có một người...

Biết được một số bí mật không thể nói của bạn. Lúc bạn phạm lỗi, người đó giúp bạn tháo tội; lúc bạn yêu thầm ai đó, người đó giúp bạn chuyển lời; lúc bạn cãi nhau với người yêu, nhất định sẽ khóc lóc đến tìm người đó. Bạn cảm thấy thật có lỗi, bởi chỉ lúc nào cần thiết mới thèm nghĩ đến người ta, nhưng bạn cũng rất hạnh phúc vì đã quen biết một người như thế trong đời. Có lẽ những ngày tháng mà bạn và người ấy bên nhau, còn nhiều hơn là bên người yêu của bạn.

Người đó, chính là bạn của bạn.

5. Trên đời này có một người...

Lớn lên trong vòng tay bảo vệ của cha mẹ, chín chắn dần từ mối quan hệ với anh chị em, tìm ra tình yêu đích thực trong sự bảo bọc của người yêu, cảm nhận sự ấm áp trong những quan tâm của bạn bè… Cảm thấy rõ ràng những người đó bước đi bên cuộc đời mình thế nào, và cũng hiểu rằng nhờ họ mà cuộc sống của mình thêm tươi đẹp, trong tim cảm kích vô cùng những gì họ đã mang đến cho mình, nhưng chẳng bao giờ nói được thành lời.

Người ấy, chính là bản thân bạn.

Đôi lúc nhiều bạn cũng tưởng rằng, hạnh phúc ở một nơi nào đó xa xôi, một tương lai nào đó mà tôi đang theo đuổi. Thế là, đôi mắt cứ chực kiếm tìm xa xăm, đôi tai tôi lúc nào cũng cố gắng nghe những âm thanh từ nơi xa ấy, cuối cùng giật mình nhận ra mình đã bỏ lỡ mất...

Sau này mới phát hiện, hóa ra bàn tay mình đã từng nắm lấy, bài hát mình đã từng ngân nga, giọt nước mắt mình đã từng làm rơi, ai đó mình đã từng yêu thương… tất cả những cái “đã từng” ấy, chính là hạnh phúc…
Leekibun ( Theo Kenh14)

Thứ Năm, 31 tháng 5, 2012

Lời tỏ tình sáng tạo..hjhj

Hi hi..^^
Mới nhận được cái này..thấy hay hay :)

Thứ Tư, 23 tháng 5, 2012

Mưa buồn. Mưa của những ngày xưa!


Mưa rơi trên nỗi đau nào
Lòng chợt thấy nghẹn ngào vì bao khát khao
Đợi chờ làm chi nỗi đau ai ngờ
Tình yêu đôi ta như là mơ.         

Chủ Nhật, 20 tháng 5, 2012

NHỚ QUÁ! NGÀY XƯA ƠI ^^


Giờ mình viết bài về cái may ep gach, mình đang nghĩ phải bịa thế nào mà nó ép ra vàng hay kim cương thì tuyệt vời..:)) hjhj..

    Bài trước:Tiếp tục nào

Thứ Tư, 25 tháng 4, 2012

Tiếp tục nào

may ep thuy luc lên top 3 rồi, hai keyword may ep gach, may ep gach khong nung vẫn dậm chân tại chỗ...
Tiếp tục nào, a google láo toét thật.
cố lên nào!

Thứ Hai, 23 tháng 4, 2012

Ngày công đầu tiên của ku tý


Đặt chân trước cửa VTM group lúc 8h20, ngồi chờ chị Hồng phòng nhân sự tiện thể ngắm zai (zai của công ty và cả zai đi ngoài đường nữa) hehe. Sắp vào giờ làm có khác zai lượn như chong chóng, người lên người xuống, người ra người vào.
8h30 đã vào giờ làm, Ms. Hồng dẫn mình và một em nữa (cũng mới toanh) lên phòng làm việc.
Bước vào phòng đảo mắt nhìn quanh, ôi giời toàn boy, lượn một vòng, phát biểu vài câu gì đó và thẳng tiến sang phòng bên cạnh ( mình chưa kịp tia dc zai nào hjc..). Đây mới chính là phòng mình còn vừa đi qua là các anh coder ( không bít vô tình hay cố ý Ms. Hồng dẫn chị e mình một vòng lèo vèo ko đúng địa chỉ như zậy.
Sau một hồi làm quen chưa kịp nhớ tên mọi người…hjhj..nhớ mỗi tên anh trưởng phòng “Động” – tên đặc biệt mừ nhìn cái mẹt cũng hiền za phết. Hết thủ tục rườm zà ta bắt tay vào công việc.

 
leekibun leekibun, huong lee
9.9 10 99999