(Leekibun) - Mỗi mùa hoa đỏ về, hoa như mưa rơi rơi
Tiếng nhạc đưa ta về một thời quá khứ đã xa, ngày ấy anh và em nắm tay nhau đi dưới con đường ngập đầy hoa đỏ. Con đường trong ký ức có em có anh, có màu hoa đỏ khát khao, có tiếng ve vang vọng... Nhưng giờ đây chỉ còn một mình em trên con đường lặng ngắt, vẫn cảnh vật cũ nhưng thời gian đã làm chúng ta khác xưa vì đơn giản em không có anh bên cạnh.
Anh mải mê về một màu mây xa, cánh buồm bay về một thời đã qua. Em thầm hát một câu thơ cũ về một thời thiếu nữ say mê (về một thời hoa đỏ diệu kỳ).
Mỗi mùa hoa đỏ về, hoa như mưa rơi rơi. Cánh mỏng manh xao xác đỏ tươi như nuối tiếc một thời trai trẻ.
Mỗi mùa hoa đỏ về, hoa như mưa rơi rơi. Như tháng ngày xưa ta dại khờ ta nhìn sâu vào trong mắt nhau.
Trong câu thơ của em anh không có mặt, câu thơ hát về một thời yêu đương. Anh đâu buồn mà chỉ tiếc em không đi hết những ngày đắm say.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét